Hai người chạy xuống lầu, chưa ra khỏi cầu thang đã nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài. Hai người nhìn nhau, vội vàng chạy ra. Ánh sáng trong cầu thang vốn đã không tốt, lại thêm một đám người vây quanh, càng che khuất hết ánh sáng.
"Chuyện gì vậy?" Kỷ Thủ Chuyết nhìn theo hướng mọi người đang nhìn, thấy cửa cuốn của mấy cửa hàng bị tạt sơn đỏ, tiệm bánh nhà anh còn may mắn, chỉ bị văng trúng một chút.
Ngô Kim Thành cũng có mặt trong đám đông, anh ta thở dài, như đã nhìn thấu mọi chuyện: "Còn vì gì nữa, chắc là có người thấy chúng ta không chịu di dời, nên giờ ép chúng ta phải đi."
Nghe Ngô Kim Thành nói, có người chợt hiểu ra, tiếp lời: "Tôi đã bảo việc mất điện đêm hôm đó kỳ lạ lắm mà, dù có bị sét đánh cũng không mất điện lâu như vậy, hóa ra là có người giở trò!"
Những lời này như châm ngòi cho sự phẫn nộ của mọi người, ai nấy đều mắng chửi om sòm. Những người lớn tuổi tính tình cứng cỏi thẳng thừng tuyên bố dù thế nào cũng không chịu di dời.
Mắng chửi một hồi, mọi người trút giận xong, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Cả buổi sáng không thể cứ nhìn chằm chằm vào mấy vết sơn đỏ này, vẫn phải làm ăn buôn bán.
Bác Tôn có uy tín đứng ra nói: "Mọi người cứ lo việc của mình đi, đến trưa vắng khách, chúng ta cùng nhau nghĩ cách tẩy sơn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play