Mười mấy năm trước, Tập đoàn Phương Thị thực ra không có vị thế như bây giờ ở Giang thị, khi ấy tài sản trong thành phố này cũng chỉ xếp vào hạng trung lưu.
Về sau có thể phát triển đến mức hiện tại, ngoài năng lực của Phương Ngạn Đông, nguyên nhân lớn nhất chính là từng được rót vốn một lần — mà người rót vốn không phải ai khác, chính là ông ngoại hắn, Nghiêm An Quốc.
Nhà họ Nghiêm vốn không làm kinh doanh, nhưng tài sản lại chẳng thua kém bất kỳ gia đình phú thương tầm trung nào.
Bởi vì gần như nhiều đời trong nhà đều là nhân viên nghiên cứu quốc gia, ngoài việc tham gia vào các dự án lớn của nhà nước, họ còn tự mình nghiên cứu không ít thứ, nhờ vậy nhận được không ít tiền bản quyền độc quyền, tiền thưởng, cổ tức... Dần dần, tài sản tích lũy qua các thế hệ cũng không hề ít.
Chỉ tiếc đến đời mẹ hắn thì lại không ai có năng khiếu làm khoa học.
Để con cháu không đến mức "miệng ăn núi lở", ông ngoại hắn nghĩ ra cách tìm người biết kinh doanh để đầu tư, người trong nhà không có năng lực thì không sao, lấy cổ tức chia là được, chờ đến khi nào đời sau có đứa trẻ có thiên phú nghiên cứu xuất hiện, nhà họ Nghiêm vẫn có thể tiếp tục đi theo con đường khoa học, không bị mai một...
Mà khi đó Tập đoàn Phương Thị cũng vừa đúng lúc rơi vào nguy cơ phá sản, hai bên coi như ăn ý, vừa rót vốn vừa liên hôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT