Thẩm Ngọc Thù cúi mắt nhìn Giản Việt, dù sao anh cũng là tổng tài nắm giữ cả một đế chế thương nghiệp, chỉ trong thoáng chốc thất thần đó, Thẩm tổng đã nhanh chóng lấy lại lý trí.
Không được.
Anh thầm nghĩ công tư không thể lẫn lộn, làm vậy còn ra thể thống gì nữa?! Anh là người có nguyên tắc! Không phải loại tổng tài dễ dãi!
Sau khi nghĩ thông suốt, Thẩm Ngọc Thù ngẩng đầu nhìn Giản Việt một cái.
Lúc trước không nhìn kỹ nên không phát hiện trên xương quai xanh của Giản Việt có một nốt ruồi nhỏ, lúc cúi người cổ áo hơi trễ xuống, nốt ruồi đỏ ấy lấp ló ẩn hiện theo từng cử động, nổi bật vô cùng trên làn da trắng mịn. Ngước lên trên còn có thể thấy đôi môi đang mấp máy của cậu.
Yết hầu của Thẩm Ngọc Thù khẽ trượt lên xuống, trong ánh nhìn nghiêm nghị nơi hàng chân mày kiếm và đôi mắt sắc lạnh, Thẩm tổng cao quý lạnh lùng ngẩng cằm lên, cất tiếng: “Quản gia Vương.”
Giản Việt phát hiện hình như tai của Thẩm tổng hơi đỏ, cậu còn tưởng ông chủ đã bị sự chân thành của mình làm cảm động rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT