Giản Việt và Điềm Điềm nhìn nhau, hiểu rõ tình hình hiện tại, trong lòng cả hai không tránh khỏi cảm giác nặng nề.
Đặc biệt là Điềm Điềm.
Nước mắt cô ấy không tài nào kìm lại được.
Trái lại, Giản Việt bình tĩnh hơn rất nhiều, cậu đặt lại tập hồ sơ vào chỗ cũ, sau đó quay người bước ra ngoài.
Điềm Điềm thấy cậu sắp rời đi, vội vàng đuổi theo gọi: “Anh ơi, anh đi đâu vậy?”
“Về thôi.” Giản Việt đáp: “Trời sắp tối rồi, nếu còn ở đây, xảy ra chuyện gì nguy hiểm thì cô còn rõ hơn tôi đó.”
Nghe vậy, Điềm Điềm cũng thấy sợ, lập tức theo sát bước chân của cậu, vừa đi vừa hỏi: “Anh, anh không thấy sợ chút nào à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play