Tiêu Tử Mặc đứng bên hành lang gỗ, dưới mái hiên lợp ngói xanh đẫm nước mưa. Tấm áo bào trắng của hắn vẫn khô ráo, bởi bên ngoài đã có kết giới chắn nước, nhưng lòng hắn… lại như bị gió lạnh thấu xương xuyên qua từng kẽ xương thịt.
Hắn nhìn thấy rõ—rất rõ—cảnh Lục Uyên khoác áo choàng lên vai Phương Di, rồi nghiêng người, cúi thấp, dùng tay nhẹ lau giọt mưa nơi gò má nàng.
Một động tác chừng như vô tình, một ánh mắt tưởng như chỉ là dịu dàng hộ vệ. Nhưng trong mắt hắn, tất cả đều là sự xâm phạm.
Hắn nghiến răng, bàn tay đặt sau lưng siết chặt đến trắng bệch, móng tay in sâu vào da thịt, rớm máu. Nhưng ánh mắt vẫn bình thản, không biểu cảm.
Ghen tuông?
Không. Không phải thứ cảm xúc hạ tiện đến vậy.
Chỉ là—hắn không chịu được.
Không chịu được việc có kẻ khác nhìn thấy nàng trong dáng vẻ yếu ớt, lại dang tay đón lấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play