Gió đêm xào xạc lùa qua tán cây thưa, khiến ánh trăng như cũng run rẩy. Giữa sân đá trống trải của Tàng Tâm viện, nàng nằm nghiêng người trên mặt bàn đá lạnh, mái tóc đen mềm mại rơi xuống, phập phồng theo từng hơi thở nhẹ. Một tay vẫn còn đặt hờ trên quyển kinh thư chưa khép, tay kia lặng lẽ ôm lấy eo mình như tìm chút ấm áp trong đêm thanh vắng.
Lục Uyên đứng cách đó một đoạn, không rõ từ lúc nào đã xuất hiện. Gió thổi bay vạt áo hắn, làm mái tóc dài khẽ lay động, giống như cả trời đất đều đang nhường chỗ cho khoảnh khắc im lặng ấy.
Hắn không bước đến ngay. Chỉ lặng lẽ quan sát thật lâu. Đôi mắt vốn lạnh như sương núi, giờ lại ánh lên thứ dịu dàng khó gọi tên.
Rồi, như một quyết định âm thầm đã được đưa ra, hắn cởi chiếc áo khoác ngoài màu xám tro — loại vải thường dùng bởi trưởng lão, viền thêu mờ ẩn chữ “Uyên” nơi gấu áo — bước đến bên nàng.
Hắn khom người, thật khẽ, như sợ làm phiền đến giấc mộng chưa kịp thành hình.
Chiếc áo nhẹ nhàng phủ xuống vai nàng.
Một động tác nhỏ thôi, nhưng đủ khiến tim người ngoài bức bối.
Từ dạo đó, những lời xì xào trong nội môn bắt đầu lan ra như sóng nước:
“Lục Uyên lạnh như sương sớm, vậy mà lại vì một đệ tử mới nhập môn mà cúi mình…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT