Trời phương Nam vào độ giữa xuân, mưa bụi bảng lảng vương trên những tầng lá ngọc bích, khí trời dìu dịu, linh khí thấm vào từng hơi thở.
Đã hơn mười ngày kể từ khi Phương Di và Tiêu Tử Mặc rời trấn Bạch Cốc. Trên đường ngao du, bọn họ đi qua các thôn trấn hẻo lánh, ghé chân những vùng linh sơn ít người lui tới, vừa tu luyện vừa hành y tế thế. Người đời nhìn vào chỉ thấy một tiên nhân cao ngạo dẫn theo tiểu đồ đệ lanh lợi, hoàn toàn không biết dưới lớp vỏ bọc hào hoa ấy, từng bước chân đã cài sẵn tơ lưới.
Mỗi sáng Tiêu Tử Mặc đều truyền thụ thuật pháp mới, mỗi đêm lại yên lặng dựng kết giới quanh nơi nàng nghỉ ngơi. Hắn không ép nàng phải thân thiết như xưa, chỉ kiên nhẫn bên cạnh, khiến nàng mỗi lần muốn tránh xa lại không nỡ, mỗi lần muốn phản kháng lại tự trách mình đa nghi.
Cho đến một đêm trăng lạnh giữa vùng núi Thiên Mộc.
Phương Di đang tu luyện bên hồ, tâm cảnh như nước, thì đột nhiên trong đan điền dâng lên một luồng khí nóng hừng hực, như có linh lực cổ xưa thức tỉnh. Từng dòng khí tức huyền hoàng dâng trào từ đỉnh linh hồn, hóa thành ánh sáng nhàn nhạt quanh thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play