Sáng hôm sau, ánh nắng sớm dìu dịu rọi qua song cửa, phủ một lớp mỏng ánh vàng lên căn phòng gỗ đơn sơ. Phương Di tỉnh giấc sau một đêm trằn trọc. Dù cơ thể đã được điều dưỡng, tâm trí nàng vẫn còn ngổn ngang như một bức tranh bị quăng nghiêng trong mưa.
Nàng bước ra ngoài, thấy Tiêu Tử Mặc đã sớm chuẩn bị sẵn điểm tâm trên bàn đá dưới gốc đào.
Hắn ngồi thảnh thơi, tay cầm quyển sách, dáng người thẳng thắn như ngọc, đầu ngẩng lên khi nghe tiếng động.
“Nàng dậy rồi à? Đến ăn một chút đi. Là ta tự tay chuẩn bị.” Hắn mỉm cười, giọng nhẹ tênh như gió.
Phương Di khựng lại một thoáng, rồi lặng lẽ bước tới, ngồi xuống. Bàn ăn giản dị chỉ có cháo nóng, củ cải muối, một ít bánh nếp nhân đậu đỏ.
“Ta nhớ ngươi từng nói thích vị ngọt nhè nhẹ, không gắt. Loại bánh này ta nhờ tiểu nhị chỉ cách làm từ sớm,” hắn nói, tự tay gắp một miếng để vào bát nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT