Sáng hôm sau, ánh dương đầu ngày xuyên qua màn sương mỏng, phủ vàng cả khu vườn sau Linh Vân Phủ.
Phương Di hớn hở chạy băng qua hành lang, váy trắng tung bay như cánh bướm, đôi chân trần nhẹ dẫm lên những viên đá mát lạnh. Mái tóc dài buộc lỏng sau lưng, đong đưa như dải lụa vắt ngang trời.
“Sư phụ~~!”
Nàng vừa gọi vừa cười, giọng trong trẻo như chuông bạc. Đôi mắt long lanh như gói trọn cả bầu trời, mang theo niềm háo hức của chim non lần đầu sổ lồng.
Tiêu Tử Mặc đứng quay lưng lại, nghe tiếng gọi thì khẽ quay đầu. Ánh mắt hắn lướt qua nàng từ đầu đến chân, từng chi tiết nhỏ đều thu trọn vào đáy mắt.
“Không mang giày?” Giọng hắn rất nhẹ, tựa gió đầu thu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT