Khác với những người khác, Thịnh Tuấn lớn tuổi hơn một chút, khi ở cùng nhóm Tống Vĩ thì giống như một nửa trưởng bối. Hắn cao nổi bật, vai rộng chân dài, dáng người rắn rỏi, khuôn mặt có nét lạnh lùng nghiêm nghị, ngũ quan sắc nét như được khắc bằng dao, mang theo cảm giác áp lực tự nhiên. Ngay cả khi Tống Vĩ ăn cơm cùng hắn, ít nhiều gì cũng sẽ có chút không tự nhiên như đang ngồi ăn với sếp, nhưng Nguyễn Tinh Ngộ lại không như vậy, cậu cứ như đang ở nhà, vừa ăn cơm vừa xem điện thoại, không hề có chút gò bó.
“Chăm chỉ thật đấy.” Thịnh Tuấn nói.
Nguyễn Tinh Ngộ ngẩng đầu cười nhẹ: “Hôm nay có buổi chụp hình gấp, tạm ôm chân Phật một cái.”
Thịnh Tuấn nói: “Thật ra cậu có thể cân nhắc ký với công ty bọn tôi, bên tôi đang thiếu đúng kiểu diễn viên như cậu, có thể cho cậu những tài nguyên mà công ty hiện tại không thể.”
Nguyễn Tinh Ngộ cười hỏi: “Tôi là kiểu gì?”
Vốn đã mang vẻ đẹp yêu mị, lúc cười lên lại mang theo chút đùa cợt, ánh sáng lóe qua ánh mắt, mê hoặc mà có phần gian xảo.
Cậu hiểu ý Thịnh Tuấn—kiểu hình yêu nghiệt đê tiện!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT