Đây là lần đầu tiên cậu đến căn hộ này của Bạc Duật Kinh, một căn hộ áp mái rộng thênh thang, nằm ngay bên cạnh trung tâm thương mại Như Ý, diện tích lớn, nhưng anh gần như chưa từng ở lâu. Ga giường và vỏ chăn đều vừa mới thay, phảng phất mùi thơm nhè nhẹ. Cửa sổ sát đất bên này có thể nhìn ra toàn cảnh Kinh Châu, rèm cửa chẳng cần kéo, ánh nắng mùa đông lùa vào, dát vàng cả căn phòng. Nguyễn Tinh Ngộ chạy tới định kéo rèm, Bạc Duật Kinh ôm lấy cậu từ phía sau, nói khẽ: “Tôi muốn nhìn em.”
Nguyễn Tinh Ngộ xấu hổ muốn chết, vẫn muốn kéo, kết quả bị Bạc Duật Kinh ngang nhiên bế bổng lên, ném thẳng lên giường.
Cậu bật cười thành tiếng, cơ thể lún xuống chăn, rồi cứ thế bị Bạc Duật Kinh lột sạch quần áo. Làn da trắng tuyết dưới ánh nắng như phát sáng, phản chiếu ánh bạc dịu dàng.
Giống như một con cá trắng đang lấp lánh quẫy đuôi trong làn nước.
Nhớ lại lần đầu gặp nhau, lúc ấy cậu sắp cưới Tống Vĩ, Bạc Duật Kinh dắt cả nhà đến đảo Thanh Châu tham dự hôn lễ, đứng bên bể bơi tầng thượng khách sạn nhìn thấy cậu.
Cậu bơi qua bơi lại ngay trước mắt anh, trắng nõn mê người, hoàn toàn không phòng bị, cũng không biết ánh mắt Bạc Duật Kinh nhìn cậu đã sớm không thể dời đi.
Ánh sáng chói chang khiến người ta không thể che giấu điều gì, Bạc Duật Kinh khi đó còn ra lệnh: “Mở mắt ra nhìn anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play