Sau khi được khen, lòng tự tin của Tô Đăng dần dần phình to, cậu còn định đổi sang một bia ngắm xa hơn để bắn thử.
Con người có lẽ có những khoảng cách mà mắt thường không thể thấy rõ, nhưng cậu thì không. Sau khi đã quen tay, chắc chắn cậu có thể bắn trúng ở khoảng cách xa hơn.
Tô Đăng đang háo hức chuẩn bị bắn thêm một phát nữa thì bụng lại không phối hợp mà vang lên một trận.
Ọt ọt—
Hai tay Tô Đăng buông thõng, nòng súng trượt sang một bên. Cậu cúi đầu nhìn cái bụng phẳng lì dưới lớp áo, cái bụng lại cứ thế kêu thêm hai tiếng nữa. Cậu cúi gằm mặt, lẩm bẩm một câu: “Đói rồi.”
“Chưa ăn sáng à? Em còn nhỏ, phải ăn nhiều một chút, đặc biệt là bữa sáng.” Giang Tẫn khẽ nhíu mày, lời quan tâm đã buột miệng nói ra.
“Nếu là nhân viên dự bị của cục xử lý sự cố trong tương lai, sức khỏe là vốn liếng đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play