Tô Đăng ngủ một mạch đến 12 giờ trưa mới tỉnh.
Lần này không có ai gọi cậu dậy, cậu được một giấc ngủ ngon lành, thoải mái.
Vừa mở mắt, cậu đã đối diện với đôi mắt đầy tơ máu của Phó Thanh Ngư: “Tổ tông ơi, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi.”
Cứ nửa tiếng Giang Tẫn lại ghé qua một lần, khiến Phó Thanh Ngư suýt nữa thì nghi ngờ Tô Đăng chỉ là cái cớ, thực chất anh ta đến để giám sát tiến độ công việc giải phẫu của mình.
Vừa dứt lời, Giang Tẫn lại xuất hiện.
Mắt Tô Đăng sáng rực lên. Vừa tỉnh ngủ đã được thấy “kho lương thực” di động của mình, còn gì hạnh phúc hơn thế này!
Cậu nhảy xuống giường, đi đến bên cạnh Giang Tẫn, ra vẻ ngoan ngoãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT