Bạch Ấu Vi hoàn hồn lại, mỉm cười nói: “Không có gì, chỉ là hiếm khi nghe cậu nói được câu nghe đáng tin thôi.”
Đàm Tiếu gãi đầu, cười hì hì: “Em đoán đại thôi mà~”
Ba người cùng đi thang máy lên tầng 23.
Cửa chống trộm đóng kín mít, chìa khóa thì đã chẳng biết thất lạc từ bao giờ. Thẩm Mặc tháo miếng giấy hình búp bê đeo trên cổ tay xuống, biến thành một lưỡi dao, nhẹ nhàng phá khóa.
Không rõ mấy món đạo cụ phần thưởng trong trò chơi được làm bằng chất liệu gì, nhưng khi đối phó với các loại kim loại thường ngày thì dễ như trở bàn tay.
Mở cửa ra, bên trong nhà rất ngăn nắp, ngoài một ít bụi bặm do để lâu ngày thì không hề có chút lộn xộn nào, thậm chí cả ga giường cũng phẳng phiu như vừa mới dọn dẹp. Rõ ràng chủ nhà là người sống rất nghiêm túc và có nguyên tắc.
Bạch Ấu Vi ngồi xe lăn lướt một vòng quanh phòng, vô cùng hài lòng, nói: “Chúng ta ở đây luôn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT