Sự đồng tình của Bạch Ấu Vi khiến Hans cảm thấy hài lòng, sắc mặt cũng dịu đi hẳn.
Anh ta gật đầu nói:
“Đúng vậy, kiến thức dự trữ của con người sẽ thay đổi theo ký ức, còn hệ thống tri thức của trí tuệ nhân tạo thì không có khái niệm lãng quên, nó luôn không ngừng tích lũy mà không thể hiểu được cái gọi là ‘quên mất’ của con người.”
Morin không nhịn được lên tiếng:
“Nhưng ở những phương án nhiễu lúc nãy vẫn có nhắc đến mấy từ kiểu như ‘không nhớ rõ’.”
“Đó là chuyện xảy ra với người khác.” Hans giải thích:
“Trong nhận thức của một số trí tuệ nhân tạo, con người rất dễ quên đi niềm vui hay nỗi đau của người khác. Nhưng nếu là chuyện xảy ra với chính bản thân thì sẽ không dễ quên chút nào. Ví dụ như từng bị thương ở đâu, thích ăn loại trái cây gì, từng làm chuyện gì đặc biệt… Con người đặc biệt coi trọng ý nghĩa của ‘lần đầu tiên’, nên bất kỳ việc gì hay ai có liên quan đến ‘lần đầu’, đều để lại ấn tượng sâu sắc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT