Khi trở về thì trời đã rất khuya.
Thẩm Mặc mở cửa, trong phòng khách vẫn còn sáng đèn.
Trên bàn trà có một cây nến, đã cháy gần hết. Ngọn lửa lay động như một con thú nhỏ bị trói chặt vào tim nến, nhảy nhót nhưng chẳng thể thoát thân.
Bạch Ấu Vi ngồi trên ghế sofa, mặc váy ngủ trắng, tóc dài xõa xuống vai, trừng mắt nhìn anh, hừ nhẹ: “Anh còn biết đường về à?”
Khóe môi Thẩm Mặc cong lên.
Bạch Ấu Vi không vui: “Cười gì mà cười!”
Đợi đến khi anh lại gần, mùi rượu liền xộc vào, cô càng bực mình: “Anh còn uống rượu nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT