Triệu Kiến Đào nhìn nét mặt từng người, suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
“Thế này đi, tôi biết không phải ai cũng chấp nhận cách làm trong thời kỳ đặc biệt. Tôi không ép buộc. Ai không chấp nhận thì có thể đứng ra, mang hành lý rời đi. Sau này, tôi vẫn sẽ tiếp tục tìm người từ bên ngoài. Nếu thật sự đến một ngày, bắt buộc phải chọn người trong chúng ta thì sẽ để mọi người bỏ phiếu quyết định, thế nào?”
Khóe môi Bạch Ấu Vi cong lên cười lạnh, thở dài cảm thán: 
“Chiêu này cao tay thật. So với việc ra ngoài sống bấp bênh, ở lại đảo rõ ràng an toàn hơn. Mâu thuẫn bị làm mờ, bị phân tán, một câu 'bỏ phiếu’ nhẹ bẫng đã khiến ai nấy an tâm, còn khiến ông ta trông như đang hành xử công bằng vô tư…”
Thẩm Mặc hờ hững nhận xét: 
“Có lẽ từng làm trong ngành nào đó, mấy trò này rất lão luyện.”
Bạch Ấu Vi xem đã đủ, uể oải nói: “Đi thôi, chán rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play