Chu Hiểu Hân ngơ ngác ngẩng đầu nhìn các người chơi đang dõi theo mình, ai cũng chờ câu trả lời.
“Tôi...” Bà ta mở miệng, giọng khàn đặc:
“Em gái tôi... có một lần đến thăm tôi, bị chồng tôi nhốt trong phòng, nó... nó đập cửa, bảo tôi mở cửa cứu nó, còn bảo tôi gọi cảnh sát... nhưng tôi không dám, tôi mà gọi thì sẽ bị chồng đánh chết mất!...Sau đó, nó nói sẽ kiện chồng tôi! Sao nó có thể được chứ? Là người một nhà, lôi nhau ra tòa chẳng phải quá mất mặt sao? Với lại, nó là con gái, gặp chuyện thế này thì phải im lặng, làm ầm lên thì sau này còn ai dám lấy nó? Tôi cũng là vì muốn tốt cho nó mà!”
“Vậy, em cô cuối cùng ra sao?” Bạch Ấu Vi tò mò hỏi, “Nghe nãy giờ, sao tôi vẫn chưa hiểu gì cả?”
“Nó không sao hết! Nó đi cùng bạn trai ra tỉnh ngoài sống, sống tốt hơn tôi nhiều!” Chu Hiểu Hân vội vàng giải thích:
“Hơn nữa, tôi đã quỳ xuống xin nó tha thứ rồi! Còn muốn tôi làm gì nữa mới chịu tha thứ cho chồng tôi? Sao nó không chịu hiểu cho tôi? Hồi nhỏ tôi chăm sóc nó, kể chuyện cho nó nghe, tết tóc cho nó, từ bỏ việc học để nhường tiền cho nó học đại học! Sao giờ nó không hiểu cho tôi, cứ bắt tôi ly hôn?! Cùng lắm là ngủ với chồng tôi vài lần, nó có mất gì đâu! Sao có thể nói tôi hại nó?! Sao có thể?!...”
Lá bài trắng càng lúc càng đỏ, đỏ rực như muốn cháy bùng lên!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT