Đỗ Lai gầm lên từ tận cổ họng:
“Cô có bệnh à?! Hả?!!”
Phó Diệu Tuyết thấy anh nổi giận, cười càng khoái chí:
“Ha ha ha! Anh hét to thế làm gì? Nó có cắn đâu, cùng lắm tôi giúp anh gỡ xuống mà~”
Vừa cười, cô vừa chống tay ngồi dậy, thấy anh mặt mày đen sầm đứng đó, lại càng cười ngặt nghẽo:
“Sao thế? Đau lắm hả? Ê~ cho tôi xem với~”
Nói rồi, còn định đưa tay vén váy cỏ của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play