“Lều của cô?” Đỗ Lai tức đến bật cười.
Anh chỉ vào đống cành gỗ: “Gỗ này là tôi chặt.”
Rồi chỉ vào lá cây: “Lá này là tôi hái.”
Cuối cùng chỉ vào dây leo: “Dây này là tôi tìm.”
Anh quét mắt nhìn Phó Diệu Tuyết từ đầu đến chân, cười lạnh:
“Chỉ gia công lại chút xíu thì nó thành lều của cô rồi à?”
Phó Diệu Tuyết cũng bật cười vì tức, chỉ tay vào Đỗ Lai mắng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT