“Giờ thì đủ hết rồi, hôm nay làm phiền cô quá.” Phương Tử Hân cất nước hoa vào thùng giấy, cúi xuống ôm lên.
Khi đi ra cửa, cô ấy giả vờ như vô tình thấy bức ảnh trên tường, dừng lại và tỏ vẻ ngạc nhiên:
“Ơ, bức ảnh này…”
Tô Mạn nhìn theo ánh mắt cô ấy, thấy tấm hình của chính mình, liền hơi ngượng ngùng, cười bẽn lẽn:
“À… cái đó… là Vũ Văn chụp cho tôi.”
Phương Tử Hân cười:
“Cô hiền thật đấy, sao không bảo anh ấy chụp nhiều hơn. Bức này chụp hời hợt quá, lấy nét còn chẳng chuẩn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT