“Anh đâu thể khóc được.”
Lư Vũ Văn mỉm cười dịu dàng:
“Thật ra trong lòng anh rất yếu đuối, rất nhát gan. Chỉ cần nghĩ đến việc bạn gái vì anh mà phải chịu ánh nhìn kỳ lạ của người ngoài, trong lòng anh sẽ rất buồn.”
Lúc này, anh chẳng khác nào một chú chó Golden to lớn đang làm nũng. Khiến lòng Tô Mạn mềm nhũn, suýt nữa đã đồng ý hết mọi thứ.
Cô bất lực nói:
“Vậy thì đừng nhát gan nữa, dũng cảm lên. Chỉ một đoạn đường ngắn thôi, chia ra mà đi thì còn kỳ lạ hơn.”
Lư Vũ Văn cúi đầu, nhỏ giọng thương lượng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play