Nền văn minh không phải lúc nào cũng tiến bộ, đôi khi cũng sẽ thoái hóa.
Trước đây, Tasmania từng nối liền với đại lục Úc, nhưng khoảng một vạn năm trước, mực nước biển dâng cao khiến Tasmania trở thành hòn đảo cô lập, bị cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Khi người châu Âu đặt chân lên đảo, họ kinh ngạc phát hiện người bản địa ở đây thậm chí không biết chế tạo những công cụ cơ bản nhất, dù chỉ là buộc đá hoặc xương thú vào khúc gỗ để làm giáo, cung tên hoặc rìu, họ cũng không biết. Trình độ còn thua xa thời kỳ đồ đá cũ.
Dù bốn bề là biển cả, nguồn cá phong phú nhưng họ không biết đánh bắt cá. Mùa đông đến cũng không biết may quần áo, chỉ bôi chút mỡ động vật lên người để giữ ấm. Duy nhất kỹ năng giữ lại được, có lẽ chỉ còn nhóm lửa mà thôi.
Thực ra, tổ tiên của họ từng sở hữu kỹ thuật săn bắn và đánh cá tiên tiến. Nói cách khác, trong suốt một vạn năm bị cô lập, người Tasmania dần dần đánh mất gần hết những kỹ năng và kiến thức tổ tiên truyền lại.
“Ở những nơi không có sự giao lưu kỹ thuật từ bên ngoài, dân số lại quá ít, nền văn minh sẽ xảy ra hiện tượng thoái hóa, đây chính là hiệu ứng đảo Tasmania nổi tiếng.” Thỏ quý ông nói chậm rãi: “Hoặc cũng có thể nói, trong xã hội quy mô nhỏ, sự phát triển của văn minh sẽ tồn tại giới hạn nhất định.”
“Liên quan gì tới Thế Giới Búp Bê?” Bạch Ấu Vi thắc mắc hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT