Khương Mặc: “Hả?”
Sao đang trò chuyện lại đột nhiên ngâm thơ rồi? Đây chính là cái gọi là… “văn nhân” trong truyền thuyết chăng?
Tuy không hiểu rõ câu thơ phía sau của Mạnh Yến có ý gì, nhưng nàng biết hắn muốn nàng thu lấy cây Vân Ẩn Thảo này, thế là nàng ngoan ngoãn cất vào.
Ba người rời khỏi sơn động, cùng nhau tiếp tục phi độn về phía đoạn nhai.
Mạnh Yến bay theo bên cạnh Khương Mặc và Tư Dao, như thể hộ vệ của hai người, vừa bay vừa chuyện trò.
Nghe Khương Mặc nói rằng họ định đến đoạn nhai, vẻ mặt Mạnh Yến hiện rõ sự ngạc nhiên: “Hai vị là muốn tới Mê Vụ Lâm để tìm bí bảo trong truyền thuyết chăng?”
Khương Mặc lập tức phủ nhận, thuận miệng bịa bừa: “Không phải đi tìm bảo vật trong Mê Vụ Lâm đâu. Là sư tỷ ta bảo càng đi sâu vào bí cảnh, thì Vân Ẩn Thảo càng nhiều. Bọn ta muốn hái thêm chút Vân Ẩn Thảo mang đi bán đổi lấy linh thạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT