Khương Mặc sau khi kiếm được một mẻ lớn, lúc này đang cùng sư tỷ Tư Dao phi hành trở lại động núi nơi nam tu bị thương đang ẩn náu. Đến nơi, hai người phát hiện nam tu kia đã tỉnh lại.
Hiện tại, vết thương ở chân phải của hắn đã khôi phục phần lớn, máu cũng đã cầm, cả người nằm trên mặt đất, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trần hang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nghe thấy động tĩnh từ cửa động, nam tu quay đầu nhìn lại. Khi thấy là Khương Mặc và Tư Dao, đôi mắt vốn như tro tàn của hắn mới dần có lại thần sắc.
Hắn hiểu rõ chính hai người này đã cứu mình, bèn gắng sức ngồi dậy, chân thành cảm tạ: “Đa tạ hai vị đạo hữu đã ra tay tương trợ, lại còn đưa tại hạ đến đây chữa thương.”
Dù lúc này hắn vô cùng chật vật, song giọng nói vẫn chậm rãi rõ ràng, khí chất tao nhã cao quý, vừa nhìn đã biết là người từng được giáo dưỡng nghiêm cẩn.
Tư Dao thấy sắc mặt hắn tái nhợt, ánh mắt dừng lại nơi chân phải hắn: “Chân ngươi vẫn còn thương tích, nên nằm xuống thì hơn.”
Nam tu cúi đầu nhìn chân mình, cổ họng bật ra một tiếng cười khổ khẽ khàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play