Khi Dụ Trục Vân rời Nghi Thành, anh từng nhờ Trần Minh Thụy hãy chiếu cố Nam Tình nhiều hơn trong phạm vi có thể. Trần Minh Thụy lúc đó có chút đỏ mắt, suốt thời gian dài như vậy, cậu ta đã tận mắt chứng kiến Dụ Trục Vân rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu chuyện, sinh ra bao nhiêu thay đổi, mới cuối cùng có được dáng vẻ của một "học trò tốt", đứng bên cạnh Nam Tình.
Ban đầu, thiếu niên lạnh lùng tàn nhẫn, dường như thờ ơ với tất cả mọi thứ, đã lột xác thành chàng thanh niên trầm ổn hiện giờ, dần dần học được cách chăm sóc, quan tâm, và yêu thương người khác.
Trần Minh Thụy tự nhiên cũng sẽ không phụ lòng mong đợi của Dụ Trục Vân, ở Nghi Trung, chỉ cần có cơ hội là cậu ta lại chạy sang lớp Một, xem mình có thể giúp Nam Tình làm gì không.
Thế nhưng Nam Tình chưa từng làm phiền cậu ta, còn luôn cho cậu ta một ít đồ ăn vặt, tổng hợp kiến thức, cảm ơn cậu ta đã chăm sóc Dụ Trục Vân suốt thời gian qua, hy vọng khi nào rảnh, cậu ta có thể trò chuyện nhiều hơn với Dụ Trục Vân.
Đôi mắt thiếu niên sáng lấp lánh, giọng nói dịu dàng nhưng trịnh trọng nói rằng, Dụ Trục Vân không giỏi biểu đạt, nhưng anh ấy vẫn luôn coi cậu như người nhà.
Khiến Trần Minh Thụy cũng có chút ngượng ngùng. Khi biết năm nay sẽ đi du lịch thủ đô ăn Tết, cậu ta liền lập tức hỏi Nam Tình có thứ gì muốn mang đi không.
Kết quả Nam Tình gật đầu, từ trong túi móc ra một phong bao lì xì lớn đã sớm được chuẩn bị sẵn, muốn cậu ta đưa cho Dụ Trục Vân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play