Cuộc hẹn hò của hai người kết thúc, hai ngày Giáng Sinh cũng trôi qua rất nhanh. Kỳ thi đã đến sát nút, Dụ Trục Vân một lần nữa trở lại lịch sinh hoạt đi sớm về khuya, mỗi ngày ít nhất vẽ mười lăm tiếng đồng hồ để tìm cảm hứng. Thế nhưng anh thì quen thức đêm ở phòng vẽ tranh, còn Nam Tình thì không.
Đèn đêm mờ ảo chiếu xuống, chàng thiếu niên tựa mình trên sofa đã ngủ say.
Dụ Trục Vân đặt bút vẽ xuống, nhẹ nhàng đi đến trước mặt cậu, lấy đi chồng tài liệu nghiên cứu hóa học dày cộp, rồi đắp chăn lông cho cậu.
Thời gian còn lại ngày càng ít, thoáng cái đã đến ngày 29. Kỳ thi liên thông nghệ thuật trọng đại đã kéo màn, biểu ngữ đỏ rực giăng ngang cổng trường, không khí căng thẳng tràn ngập, ngay cả so với kỳ thi đại học cũng không hề kém cạnh.
Đàm Vĩ đích thân lái xe đưa đón Dụ Trục Vân đi thi, gã béo cà lơ phất phơ này cũng hiếm khi nghiêm túc, vỗ vỗ bụng, lấy ra các điểm trọng yếu mà mình đã viết sẵn đêm hôm trước, ra lệnh anh xem kỹ lại một lần.
“Tôi biết trình độ của cậu, muốn đạt được thứ hạng tốt trong kỳ thi liên thông hoàn toàn không thành vấn đề. Tôi chỉ hy vọng cậu đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, cũng đừng để kiểu thi cử nghệ thuật này làm mất đi cảm hứng và niềm đam mê.”
“Thi cử chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong cuộc đời cậu thôi. Dù cậu thi tốt hay không, phòng tranh của tôi, Đàm Vĩ này, nhất định sẽ có tên cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT