Mạnh Vãn chặn lời bà, "Thím vừa nhìn là biết người sành ăn rồi, vậy thế này đi, thím là người đầu tiên đến khai trương, con tặng thêm thím nửa muỗng tào phớ được không? Tào phớ nhà con cũng bán hai văn một muỗng."
Đậu hũ không qua ép, cùng một lượng đậu nành, làm thành tào phớ nhiều hơn đậu hũ khối. Bởi vậy chi phí nhiều hơn vẫn là ở dưa góp, bên trong có muối và nấm mèo, như vậy tính ra vẫn không khác gì bán đậu hũ khối.
Bất quá Mạnh Vãn vốn dĩ coi nó như một món thêm vào, kiếm chút tiền công, món chính để kiếm tiền vẫn là bánh quẩy, thứ này ngấm dầu thơm lại no bụng, ai mà không thích, bánh bao mì sợi về nhà còn có thể tự làm.
Bánh quẩy thì muốn ăn chỉ có thể đến cửa hàng cậu mua, chỉ có bột mì lại không có nguyên liệu phụ khác, chi phí đơn giản, làm lại nhanh. Một nồi dầu dùng cả ngày có thể rán ra bao nhiêu bánh quẩy chứ?
Bà thấy Mạnh Vãn đã nói vậy, lại nghĩ tào phớ tặng miễn phí là cái gì chứ? Chờ hoàn hồn lại, ba đồng tiền đã đưa ra rồi.
Trong lòng bà thầm bực, đó là tiền định mua đường hồ lô cho các tôn tử.
Chưa đợi bà đổi ý, Mạnh Vãn đã đưa chiếc bánh quẩy cho bà, giấy dầu quý hiếm, mua tiền giấy hận không thể gói được bánh quẩy của cậu, Mạnh Vãn căn bản không nghĩ đến chuyện đó. Công nghệ gốm sứ ở Vũ Quốc đã tương đối phát triển, chén và đĩa sứ mới là thứ thiết thực nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play