Trong thị trấn cũng có người môi giới, bất quá là tư nhân, Mạnh Vãn cảm thấy người môi giới trước mắt còn giống bà mối hơn, trên mặt bà ta có một nốt ruồi lớn bằng hạt đậu nành ở mép miệng, nói thật không đẹp lắm.
"Trấn chúng ta chỉ có một con phố này, còn có mấy con ngõ nhỏ, các cậu muốn thuê nhà để ở hay là thuê mặt tiền buôn bán?"
Mạnh Vãn sờ sờ nốt ruồi trước mắt mình, to hơn hạt mè một chút, nhỏ hơn hạt gạo một chút, màu đỏ tươi, hình dáng tròn trịa đầy đặn, không khó coi.
Tống Đình Chu nhìn chằm chằm vào động tác của cậu, ánh mắt tối sầm lại, sau đó dời đi đáp người môi giới: "Thuê mặt tiền buôn bán, tốt nhất phía sau còn có sân."
Người môi giới vỗ tay một cái: "Vậy thì thật là có một nhà."
Ba người họ đi trên đường, ánh mắt dò xét của bà mối khiến Mạnh Vãn không thoải mái, cậu đi theo sau lưng Tống Đình Chu suốt chặng đường, để hắn ra mặt giao tiếp với người môi giới.
Người môi giới dẫn họ đến phố tây, mở khóa đẩy ra một gian mặt tiền không có biển hiệu, bên trong thì rộng rãi, chừng ba gian phòng lớn, đồ đạc đều đã dọn trống trơn, không nhìn ra trước đây làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play