Mặt trời dần dần ngả về tây, Điền Vượng đến đón Tiểu Mai về nhà, nghĩ rằng chuyện nhà bên cũng dễ dàng hạ màn.
Điền Vượng đối với Thường Kim Hoa ngàn ân vạn tạ cảm tạ một hồi, Thường Kim Hoa vẻ mặt nhàn nhạt, trước kia đối với đám trẻ con nhà họ Điền ít nhiều còn có chút tươi cười, hiện giờ chỉ còn chán ghét.
"Có thể đi rồi." Mạnh Vãn duỗi duỗi cái eo ngồi cứng đờ, xuống giường đất.
Bàn vuông đặt trên giường đất, chậu sủi cảo hấp đặt trên bàn vuông, Thường Kim Hoa và Mạnh Vãn bắt đầu gói sủi cảo.
"Tối nay gói nhiều một chút để đông lạnh, sáng mai còn muốn ăn sủi cảo."
Mạnh Vãn học theo dáng vẻ của bà nặn nếp sủi cảo, miệng đáp lại: "Ơ, ngày mai còn ăn nữa sao, muốn ăn đến bao giờ?"
Thường Kim Hoa động tác nhanh nhẹn, vài cái đã gói xong một chiếc: "Ăn đến mùng năm, ngày nào cũng ăn, ngày nào cũng có, sủi cảo càng ăn càng giàu có."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play