“Vậy chúng ta sau khi viết xong chữ phúc ở giữa, bốn góc thêm mấy đám mây tường, giống như vầy nè…” Mạnh Vãn đại khái vẽ vài nét bút lên, mấy đám mây tường đơn giản liền xuất hiện trên trang giấy.
Tống Đình Chu thấy hứng thú, cầm lấy bút trong tay cậu tự mình vẽ hai nét: “Như vậy?”
Tay hắn vững, nhưng khuyết điểm là quen viết chữ, vẽ lên cũng mang theo chút sắc nhọn, trông hơi cứng nhắc, tổng thể nhìn lại đẹp hơn Mạnh Vãn vẽ.
Chính hắn cũng nhận ra chút khuyết điểm, cau mày nói: “Ta vẽ không đẹp.”
Học sinh nhà nông là vậy, có thể học chữ đọc sách đã là không dễ, cầm kỳ thư họa thứ nào không phải tốn kém, không phải thứ họ có thể tiếp xúc đến.
Mạnh Vãn từ tiểu học đến trung học đều có lớp mỹ thuật miễn phí, phác họa đơn giản cậu đều biết. Trung học còn theo cậu bạn văn hào học mấy tiết sáo trúc, cờ tướng biết một chút, cờ vây thì dở tệ. Nếu đem những thứ này ra…
Mạnh Vãn sờ cằm, vậy tính ra cầm kỳ thư họa chỉ còn cầm là không biết, sau này có tiền tìm cơ hội học cũng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT