Thường Kim Hoa trong bếp dùng giỏ đựng thịt tươi không dùng hết treo lên mái hiên, quay người lại thấy con trai đứng ngoài cửa: “Đại Lang, sao không vào?”
Lúc này Tống Đình Chu mới nhấc chân bước vào. Câu đầu tiên hắn hỏi là: “Vãn ca nhi đâu?”
Thường Kim Hoa cười: “Ở trong phòng.”
Tống Đình Chu đi vào rồi bước chân khẽ đổi hướng, đi vào phòng mình. Hòm sách của hắn hiện giờ không còn một quyển sách nào, mở ra xem, bên trong là một vật được bọc trong vải đỏ.
Ngay từ khi cầm trên tay hắn đã đoán được bên trong là giày. Giờ phút này vén tấm vải đỏ ra, quả nhiên đúng như vậy, là một đôi giày bông màu xanh đen mới. Đường may có chỗ thô có chỗ kĩ không đều, mặt giày lại nhồi quá nhiều bông, làm không gian bên trong chật hẹp, không biết có đi vừa không.
Tống Đình Chu ngồi trên giường đất cởi giày, vừa muốn thử lại thôi, sợ làm bẩn giày. Nghĩ ra ngoài múc nước rửa chân thì Thường Kim Hoa lại ở bên ngoài. Hắn mỉm cười khẽ ra hiệu một chút — dài ngắn thì vừa vặn.
Mạnh Vãn trong phòng nghe thấy họ nói chuyện còn tưởng Tống Đình Chu tìm mình có việc gì, kết quả đợi nửa ngày cũng không thấy động tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play