Bọn họ đi rồi, người nam nhân kia vẫn còn ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng Mạnh Vãn.
Trương Tiểu Vũ giận dữ đập vai hắn: “Đông Tử, còn nhìn gì nữa hả, bóng người cũng không thấy đâu. Mày nhìn xem, đúng là đồ không cha không mẹ không được dạy dỗ, đến một câu chào hỏi cũng không có. Chẳng qua cũng chỉ là một khuôn mặt thôi! Bây giờ đã mê mày đến thần hồn điên đảo, thật cưới về nhà cũng chỉ là tai họa!”
Đông Tử đắm chìm trong nụ cười vừa rồi của Mạnh Vãn, lẩm bẩm: “Tam thúc, ngươi cứ đến nhà hắn hỏi thử xem đi, dượng chẳng phải là anh em ruột với dượng hắn hay sao? Thật mà cưới được hắn, con với mẹ con sẽ cho mười lạng bạc làm sính lễ!”
Lần trước ở đám cưới Mãn ca nhi hắn mới lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Vãn. Cả vùng này ai đã từng thấy ca nhi nào xinh đẹp như vậy chứ, không chỉ có hắn, bao nhiêu người đã đi hỏi thăm Mạnh Vãn rồi, tam thúc ngươi nhanh chóng đi cầu hôn đi!
Trương Tiểu Vũ tức giận, càng dùng sức đập hắn một cái: “Mày muốn chết hả mày, vừa nãy tam thúc nói với mày bao nhiêu câu mày có nghe lọt tai câu nào không hả mày! Mười lạng bạc không cưới được một cô nương khỏe mạnh dễ sinh, mày lại muốn cưới hắn?”
Hắn thao thao bất tuyệt mắng cháu trai một trận, nói hết những điều không hay về Mạnh Vãn, nhưng Đông Tử một chữ cũng không nghe vào.
Bên này Mạnh Vãn về đến nhà, Thường Kim Hoa đang quét tuyết trong sân. Không cần trông quán đậu phụ nên bà có nhiều thời gian rảnh hơn, người đến mua thì vào phòng lấy đậu phụ, không có ai thì làm chút việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play