Sau mùa nông nhàn cơ bản không có việc gì quan trọng. Các hán tử lên núi đốn củi tích trữ dùng cho mùa đông, bao gồm cả số củi dùng cho năm sau. Càng nhiều càng tốt. Nhà nào nhà nấy cổng sân đều chất hai đống củi. Mùa đông phương Bắc gian khó, cả ngày cuộn mình trong nhà, áo bông ra cửa đã bị khí lạnh xuyên qua, lại không có các loại thiết bị điện tử chống lạnh hiện đại, củi đốt là quan trọng nhất, là thứ quan trọng nhất ngoài lương thực.
Tống lục thúc và Tống Đại Lực giờ cũng không đánh cá nữa, mỗi ngày lên núi đốn củi.
Thường Kim Hoa từ cái giỏ nhỏ đeo sau lưng móc ra kim chỉ và đế giày: “Mọi năm trước mùa đông ngày nào ta cũng đi nhặt củi, cũng chỉ đủ cho mình qua mùa đông. Giờ Vãn ca nhi về đây, Đại Lang hôm qua cũng nói muốn ngày nào cũng về, ban ngày ta còn phải bán đậu phụ, như vậy ta làm sao mà nhặt đủ củi cho ba mẹ con dùng đây.”
Tống lục thẩm gật đầu đồng tình: “Cũng đúng. Vậy là tẩu muốn mua à?”
Thường Kim Hoa khâu giày là để làm cho Mạnh Vãn. Thấy trời càng ngày càng lạnh, Mạnh Vãn có áo bông rồi, giày thì còn thiếu một đôi.
Nàng khâu giày dày đặc, miệng trả lời Tống lục thẩm: “Nửa năm sau bán đậu phụ tích cóp được chút tiền, mua một đống củi qua mùa đông dùng, bình thường lại đi nhặt thêm củi tốt dễ bén chất ở trong sân. Ta đến nhà ngươi cũng là muốn hỏi ngươi trước, nếu Lão Lục và Đại Lực mà đốn nhiều củi muốn bán, thì nhớ ưu tiên ta trước, cứ theo giá thị trường, sẽ không thiếu đâu, lại còn đỡ mất công chở đi tận trấn trên.”
Hai hán tử nhà Tống lão lục lên núi đốn củi, củi đốt qua mùa đông thì không thiếu, chắc chắn có thừa muốn kéo đến trấn trên bán. Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, đã muốn mua củi, chẳng thà mua ngay trong thôn mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT