Vừa nghe các bà nói chuyện phiếm vừa đi đường, Mạnh Vãn ước chừng đã đi được ba mươi phút, khoảng nửa giờ thì đến bên ngoài một thôn khác.
Nhìn về phía xa có thể thấy nhà cửa cao thấp xen kẽ trùng điệp, có ống khói vẫn còn bốc khói, cũng có người dân trong thôn đang vác giỏ đi về phía này họp chợ.
Nơi họ đứng là bên ngoài cửa thôn, một khoảng đất hoang lớn đã được san bằng, đám người ồn ào náo nhiệt di chuyển trước các loại quầy hàng. Bốn phía cây cối san sát, ở lối vào còn có một tấm bia đá, trên đó khắc: Thôn chí thôn Hồng Miếu.
Ngoài mấy chữ to thôn Hồng Miếu ra còn có hai hàng chữ nhỏ, Mạnh Vãn đại khái có thể đọc hiểu, ý là trăm năm trước thôn này có một cụ cử nhân, xây một ngôi miếu, bởi vậy hậu nhân đổi tên thành thôn Hồng Miếu.
Mạnh Vãn nhìn trái nhìn phải, cách đó không xa trên ngọn đồi thấp hình như thật sự có một kiến trúc, chẳng qua chỉ lớn bằng hai gian phòng.
“Vãn ca nhi, mau lại đây.”
Lúc cậu xem bia đá, Thường Kim Hoa đã đi ra ngoài một đoạn.
“Dì Tống, thôn Hồng Miếu này hình như lớn hơn thôn mình.”
“Thôn này trước kia cũng không khác thôn mình là mấy, sau này có vị cử nhân, còn xây cả tộc học, nhân đinh từ đó mới dần vượng lên.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play