Mạnh Vãn cảm thấy thân thể mình hiện tại rắn chắc hơn trước kia không ít, đi về thôn cũng không mệt mỏi như vậy.
Cậu lặng lẽ sờ sờ cánh tay, vung lên một cái rồi véo một cái, hình như có chút cơ bắp cứng cứng? Nhưng mà cũng không rõ ràng lắm!
Tống Đình Chu đi ngay sau cậu, nhìn hết những động tác nhỏ của cậu, "Có phải tay mỏi không, rổ để ta xách cho."
Trấn Tuyền Thủy tuy không phải là nơi cực bắc của Vũ Quốc, nhưng mùa đông tuyết đọng cũng không dễ tan, gần đây thời tiết hơi ấm lên, đường đi một nửa là tuyết một nửa là bùn, xe bò đi rất khó khăn.
Đồ đạc của họ quá nhiều, đều để trên xe lại không bỏ xuống được, vì tiện lấy dùng một lần khi về thôn cả ba người đều cõng đồ, Mạnh Vãn lấy đã là ít nhất.
"Hai tay huynh đều bận rồi, chỗ nào còn chỗ giúp ta cầm rổ? Yên tâm đi, ta xách được." Mạnh Vãn không phải là cố gắng, hôm nay về thôn cũng không vội, mệt thì cứ ngồi ven đường nghỉ một lát.
Thường Kim Hoa cõng một cái sọt trên lưng, trong tay còn xách một cái rổ, nghe hai người họ nói chuyện thật không biết nên giận hay nên cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play