Phương Cẩm Dung dựng tai nghe chăm chú một giây, sau đó liền không hề báo trước liền bắt đầu rơi nước mắt, "Vậy ngươi muốn ta làm sao bây giờ? Ta cũng biết Huyện thái gia là Phương gia ta đắc tội không nổi, nhưng cái tên dâm tặc kia, vừa thấy mặt ta đã sàm sỡ, tổ phụ còn cười nói ta không phóng khoáng, không biết tốt xấu. Hắn ở nhà ta ở một tháng, phàm là nha hoàn tiểu thị nào có chút nhan sắc hắn đều giở trò đồi bại. Phương Vân nếu không phải tiểu thị bên cạnh ta, đã sớm bị hắn kéo lên giường rồi, thật bắt ta gả cho người như vậy, thà rằng ta đi tìm chết còn hơn!"
Hắn khóc lóc thảm thiết, khuôn mặt trẻ con thật sự lộ ra một tia kiên quyết.
Mạnh Vãn nghe xong không khỏi động lòng, trong lòng giằng xé một lát, đột nhiên nói: "Nếu ngươi đến chết còn không sợ, thì còn sợ gì thanh danh?"
"Thanh danh?"
Nếu Phương đại gia không hạ được quyết tâm giả chết, vậy thì cậu sẽ giúp hắn một tay vậy.
Tiểu thiếu gia nhà họ Phương mất tích, người nhà họ Phương không dám khua chiêng gióng trống đi tìm, nhưng người trong nhà cũng đã động viên hơn phân nửa, Phương đại gia ở nhà nóng nảy bất an không cần nói, thế nhưng thật sự có người hầu ở trên phố tìm được Phương Cẩm Dung.
Lúc đó y thân là tiểu ca nhi mà quần áo tả tơi, trên quần áo rách nát in dấu giày và vết bùn, trên mặt bị bùn đất che phủ chỉ lộ mũi và mắt, người hầu vẫn là nghe giọng nói mới nhận ra được người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT