Mạnh Vãn mỗi ngày rán bánh quẩy, dầu thừa lại nhiều, nhà mình ăn mãi cũng không hết, dùng lại lần hai thì hắn lo lắng có chuyện không hay.
Thường Kim Hoa tiếc của, thấy dầu thừa mỗi ngày đổ đi thì xót ruột, luôn miệng bảo tích lại để bà ăn, hoặc mang về quê cho Tống luuc thẩm hay Nhị thúc ma Trương Tiểu Vũ.
Mạnh Vãn bèn gọi Tống Đình Chu đến, ba người cùng nhau bàn chuyện này, "Dầu mỡ thứ này giá chẳng rẻ, nhưng càng dùng càng đen chứng tỏ có tạp chất... chính là độc tố đó. Có thể trong chốc lát không thấy vấn đề gì, nhưng nếu dùng lâu thì sao? Nhỡ cơ thể có chuyện gì thì làm thế nào, đến lúc đó hối hận vì tiếc tiền dùng dầu đen thì muộn rồi. Dù sao chúng ta trừ chi phí vẫn còn lời, đừng tiếc mấy đồng dầu này, cứ dùng xong rồi đổ đi, người khác xin cũng không cho."
Mạnh Vãn cố ý nói nghiêm trọng hơn, thái độ cũng hiếm khi kiên quyết như vậy, bán rẻ thì hắn không dám, đó là kiếm tiền độc ác, tặng người thì lại sợ dùng lâu có chuyện, thà rằng ngày đó rán nhiều một chút bán, dùng xong đổ đi cũng xong.
Tống Đình Chu gật đầu, "Vậy nhà mình cũng không dùng lại, nhà mình vốn dùng dầu không nhiều, nên dùng loại tốt."
Thường Kim Hoa nhìn trái nhìn phải, cũng chỉ có thể tùy ý bọn họ.
Bà đem dầu thừa cho nhà Lữ thị hàng xóm, tào phớ và bánh quẩy bán thừa cũng đưa qua hai lần, Lữ thị liền thân mật với bà, sau này Thường Kim Hoa nghe con trai và Mạnh Vãn nói mỗi ngày dầu thừa đều đổ đi, còn bị Lữ thị bắt gặp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT