Thi đỗ tú tài coi như đã vào hàng sĩ, thoát khỏi thân phận dân thường, gặp quan không cần quỳ, chịu thẩm không được dùng hình, không cần đi lao dịch, huyện nha còn phát lương thực mỗi năm, nhưng đó phần nhiều là hư danh, thân phận tú tài cao hơn dân thường, nhưng cũng không ai thấy hắn là tú tài mà đưa tiền cho hắn.
Đỗ tú tài rồi thì muốn thi cử nhân, mộng tưởng của người đọc sách là vào triều làm quan, họ học đến bạc đầu, người nhà lại phải khổ sở cung phụng, thi cử nhân lại tốn kém hơn thi tú tài nhiều, bởi vậy mới có câu tú tài nghèo.
Còn những tú tài khác hoặc có hy vọng, hoặc hoàn toàn dựa vào vận may mà thi đỗ, đều còn đang vì mộng khoa cử mà ăn không ngon ngủ không yên đọc sách, không làm việc gì.
Hà tú tài cũng đã nhìn thấu tiềm năng của mình chỉ đến đó, sớm từ bỏ con đường học hành, mà về quê trấn trên dùng thân phận tú tài mở tư thục, bỏ dáng vẻ người đọc sách rồi đi giao du với địa chủ.
Thu lễ không chút nương tay, có tiền là có thể đến chỗ ông ta học, ham lợi không giống như những thư sinh nghèo khổ học hành vất vả từ nhỏ.
Tòa nhà lớn của ông ta là hương thân trong trấn tặng, chỉ vì để con cháu họ có chỗ ngồi tốt, thầy giỏi dạy ở tư thục.
Hà tú tài mở bốn gian phòng học, chia làm bốn ban Giáp Ất Bính Đinh, ban Bính và Đinh toàn là trẻ con, chỉ cần vỡ lòng biết chữ, số lượng cũng đông nhất, những nhà có của cải trong trấn đều đưa con đến đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT