Thường Kim Hoa cũng khuyên hắn, "Con vào nghỉ đi Đại Lang, không còn gì nữa đâu."
Tống Đình Chu cũng không miễn cưỡng, rửa mặt sạch tay, nằm lên giường đất nhắm mắt dưỡng thần, bên tai vẫn nghe thấy tiếng nói nhỏ trong bếp.
"Vãn ca nhi, sao con biết người kia là người của phủ Phương lão gia?"
Từ trấn trên đến các thôn xung quanh, không ai không biết vị thổ tài chủ này, ông ta mua rất nhiều ruộng đất ở các thôn, tá điền làm thuê cho ông ta, gả con gái con trai cho ông ta làm thiếp là vinh dự, như vậy không chỉ được miễn thuế ruộng, người khác cũng nể mặt người nhà Phương lão gia.
"Con không chỉ biết hắn là người của phủ Phương gia, còn đoán hắn chắc là người hầu bên cạnh con cháu đích xuất của Phương lão gia, mấy người con trai đích xuất của Phương lão gia đều lớn tuổi cả rồi, hắn vừa rồi nói tiểu thiếu gia chắc là cháu đích tôn của Phương lão gia."
Phương lão gia cưới mười hai phòng vợ lẽ, con cái vô số, có khi ông ta còn không biết tên, ở xó xỉnh nào đó.
Tên sai vặt kia khí thế ngạo mạn, chắc là đi theo chủ tử được yêu thích, hắn mới như vậy, theo Mạnh Vãn đoán hẳn là người đi theo đại gia, con trưởng của Phương phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play