Nước mưa chẳng có chút tình cảm nào, xối ướt tóc và áo Giản Niệm. Hắn đội một đầu đầy nước, mơ màng đi theo sau Thẩm Tư. Cậu không đi nhanh, lúc bước cũng luôn nắm chặt cổ tay hắn.
Giản Niệm không khống chế được ánh mắt mình, cứ dán chặt lấy bóng lưng Thẩm Tư. Chỗ tay bị nắm lấy phảng phất như đang âm ấm lên, khiến hắn muốn rụt lại nhưng lại không nỡ.
Tuy rằng hắn rất ghét mưa, nhưng nếu được ở cạnh Thẩm Tư… hình như cũng không đến nỗi tệ.
Cứ thế băng qua một ngõ nhỏ, cả hai đi vào đường hầm dưới lòng đất có thể tránh mưa. Thẩm Tư lúc này mới buông tay Giản Niệm ra. Trong khoảnh khắc buông lơi ấy, cậu thấy rõ trên cổ tay hắn là một vệt đỏ nhợt nhạt do bị cậu siết quá mạnh, màu da trắng bệch khiến dấu vết kia càng thêm chói mắt.
Giản Niệm kéo tay áo xuống che lại, rồi dựa người vào vách tường, ánh mắt đen nhánh không chớp lấy một lần, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tư, chuyên chú đến mức khiến người khác hít thở không thông.
“Vậy… Thẩm Tư có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chưa?” Giản Niệm lên tiếng, môi hơi cong cong, biểu cảm như thường ngày, nhã nhặn mà ôn hoà. Dù cho nụ cười đó chẳng còn chút sức sống nào.
“Trên đường tới đây, tôi để ý thấy cậu thỉnh thoảng quay đầu lại,” Giản Niệm nói, “Nhưng cậu không nhìn tôi—mà là nhìn sau lưng tôi. Sau lưng tôi có gì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT