Vừa kịp đỡ lấy bác sĩ vừa ngã xuống, Ninh Dương Trạch đã lập tức bấm vào thiết bị truyền tin đã chuẩn bị sẵn.
“Giản Niệm!”
“Đã chờ chẳng nổi nữa rồi.” Giản Niệm đứng trên mái nhà, gió rít qua khiến áo khoác hắn bay phần phật, làn da tái nhợt và thân thể mảnh khảnh khiến hắn trông chẳng khác gì một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối chuẩn bị tự sát.
Giữa khung cảnh mùa đông lạnh cắt da, mảng màu xanh lục kia hiện ra đột ngột đến mức khó mà không chú ý, người đàn ông đội mũ lưỡi trai, tay phải run rẩy đến mức phải siết chặt cổ tay mình, máu tươi nhỏ giọt từ đầu ngón tay xuống, mấy mảnh giấy màu xanh lục kia như thể sống, không ngừng cuốn lấy thân thể hắn.
Chính là hắn.
Hắn nhảy xuống thẳng tắp, áo khoác đen tung bay trong gió, trông như một con én vút ngang trời.
“Đây là thứ gì? Vì cái gì? Đau quá!” Gã đàn ông gào lên, ra sức bóp lấy cổ tay mình, đến mức không kìm được dùng móng tay cào cấu, những dây leo xanh lục bị kéo ra rồi trào mủ lên từng cục, từng cục mụn ấy lại vỡ toác, nhìn chẳng khác nào dị vật biến dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT