Thẩm Tư không phụ họa, nhưng cũng chẳng phản bác, cậu chỉ nhìn chằm chằm mặt bàn, đôi mắt đen thẫm không gợn sóng, như thể những lời kia chẳng phải đang nói về quá khứ của chính mình.
“Tụ tập cấp ba cũng tổ chức nhiều lần lắm rồi, nhưng chưa từng liên lạc được với cậu, cũng không biết cuộc sống cậu ra sao.” Tỉnh Liên tựa người vào lưng ghế, “Thỉnh thoảng bọn tôi cũng hay nhắc đến cậu, khi đó tuổi còn nhỏ, giờ nghĩ lại mới thấy cậu sống một mình thật không dễ dàng gì.”
“À đúng rồi, cái này.” Tỉnh Liên mở cặp tài liệu ra, rồi đẩy một chiếc hộp nhỏ màu đen về phía Thẩm Tư.
Thẩm Tư nhìn chiếc hộp đặt trước mặt, rồi ngước lên nhìn Tỉnh Liên, “Đây là gì vậy?”
“Đồ của cậu.” Tỉnh Liên khẽ cúi đầu, giọng có chút lúng túng, nhìn qua trông như hơi hồi hộp, “Năm lớp 12, cậu còn nhớ không? Cậu từng đánh nhau với một đám côn đồ ngoài trường, lúc đó đánh rơi thứ này. Thật ra khi đó tôi ở gần đấy, nhặt được nó, chỉ là lúc ấy sợ nên không dám nói với cậu.”
“Sau này vẫn luôn muốn trả lại, nhưng mãi chẳng gặp được cậu. Vậy nên tôi cứ giữ mãi bên mình, nghĩ nếu có ngày gặp lại thì sẽ trả. May quá, cuối cùng cũng trả lại được rồi.”
Nói rồi Tỉnh Liên đứng dậy, vẫy tay chào Thẩm Tư một cái, sau đó vội vã rời đi, thậm chí suýt chút nữa kéo luôn cả cái ghế theo mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play