Trong giọng nói đầy do dự của Ninh Dương Trạch, Dương Ích đã nhận ra có điều không ổn. Tại sao lại không thể nói cho Tôn Chỉ biết cách giải quyết? Tại sao Ninh Dương Trạch cứ khăng khăng phải giấu Tôn Chỉ, chỉ nói cho hắn?
Đáp án chỉ có một — đó là dù bọn họ có tìm ra được phương pháp đối phó, cũng không thể cứu được Tôn Chỉ.
“Năng lực của cậu là giới hạn t·ử v·ong, có thể hồi sinh sau khi ch·ết, còn nhớ đoạn ghi hình bọn tôi đã xem qua chứ? Lúc cậu sống lại, hãy đi đập nát cái đồng hồ kia, đó là cách duy nhất có khả năng phá giải tình thế, và gần như là cách duy nhất còn lại.” Ninh Dương Trạch nắm lấy tay áo Dương Ích, “Mạng sống của tất cả mọi người… xin nhờ vào cậu.”
Dương Ích lùi lại hai bước, rút tay áo ra khỏi tay Ninh Dương Trạch, “Nói cách khác… tôi phải ch·ết trước đã?”
“Năng lực sống lại của tôi chỉ dùng được một lần trong ngày, có nghĩa là tôi phải nắm thật chính xác thời điểm, chỉ khi tôi biến mất rồi mới có thể ch·ết.” Dương Ích mờ mịt thì thầm, “Nhưng số của tôi là 2, cách lượt t·ử v·ong còn chưa đến một giờ… nói cách khác, Tôn Chỉ…”
Tôn Chỉ sẽ giống như bốn người trước, lặng lẽ biến mất trong im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play