Bởi vì sự việc xảy ra đột ngột, mọi người đồng loạt rời khỏi văn phòng, nhưng số người đi ra lại không nhiều như tưởng tượng.
“Tổ trưởng!” Một tổ viên từ văn phòng bên cạnh vội vã chạy đến, “Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao chỉ trong nháy mắt mọi người đều biến mất? Trong văn phòng chỉ còn lại mỗi tôi.”
“Tôi cũng thế.” Một người khác từ văn phòng khác đi ra cũng nhanh chóng tiếp lời, “Tôi chỉ đi rót ly nước, quay lại đã không còn ai.”
Cùng Tín nhìn họ, cuối cùng mới lên tiếng: “Biến mất không phải bọn họ, mà là chúng ta.”
“Cái gì?” Ninh Dương Trạch nhìn về phía Cùng Tín, “Ý cậu là, Du Hí Tràng này có giới hạn số người? Nó chỉ chọn một bộ phận để ‘biến mất’, đồng thời tách chúng ta khỏi không gian chung? Kiểm Trắc Tổ có từng phân tích trường hợp này chưa?”
“Đương nhiên là chưa. Tổ Kiểm Trắc của chúng tôi trước giờ chỉ khảo sát các Du Hí Tràng quy mô đại chúng, phân tích tối ưu dựa trên tình huống phổ biến.” Cùng Tín đút tay vào túi blouse trắng, bước đến đỡ Thẩm Tư suýt ngã, lúc cúi xuống, mắt kính của hắn phản chiếu một luồng ánh sáng lạnh, “Cậu sao rồi? Có cảm giác gì không?”
Thẩm Tư nhìn hắn, một lúc sau mới cúi đầu ngắm lòng bàn tay mình: “Không có gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play