Dịch Minh Tri tỉnh lại sau ba ngày hôn mê. Cơn đau tim phát tác trong Du Hí Tràng sau khi anh tỉnh dậy đã hoàn toàn biến mất. Ngày hôm sau, anh đã có thể xuất viện—phải nói là một kỳ tích y học. Hôm đó Thẩm Tư đến tiễn anh ta, anh vẫy tay chào cậu, nụ cười mang theo ánh sáng hy vọng của một người sống sót sau tai nạn cận kề cái chết.
Về chuyện Dịch Minh Tri có thức tỉnh năng lực hay không, chỉ có bản thân biết. Đây là chuyện riêng, Thẩm Tư cũng không phải loại người tò mò tọc mạch mà đi hỏi tới, chỉ là, nói như vậy rồi thì lại nghĩ tới một kẻ khác.
Cậu quay đầu nhìn vào phòng bệnh, Giản Niệm đang nằm im lặng trên giường. Hắn thở rất khẽ, đôi khi thậm chí khiến người ta có cảm giác hắn như một xác chết đã quen thuộc từ lâu.
Ngồi trên ghế cạnh giường Giản Niệm, Thẩm Tư im lặng nhìn hắn.
Chỉ khi ngủ Giản Niệm mới có thể trông giống một đứa trẻ ngoan. Hắn nằm trên giường bệnh, không thể nuốt nổi, gương mặt tái nhợt và thân hình gầy gò khiến cả người hắn toát ra một vẻ yếu ớt rõ ràng—rất dễ khiến người ta lầm tưởng.
Ngay trong ngày trở về, Giản Niệm đã cắt đứt hoàn toàn quan hệ với gia đình. Hắn sẽ không tử tế với những người đó, mà những kẻ từ nhỏ đã không xem hắn là người—cha mẹ của hắn—tự nhiên cũng sợ hãi hắn. Thế nên thời điểm này sẽ không có ai trong nhà đến bệnh viện, chỉ có người em trai chẳng thân thiết với hắn là từng ghé qua một lần.
Bác sĩ và tổ kiểm tra mất mấy ngày bận rộn kiểm tra toàn thân cho Giản Niệm, cuối cùng xác định hắn không hề bị thương. Việc hắn rơi vào trạng thái hôn mê không rõ nguyên do có lẽ liên quan đến việc hắn đang tiêu hóa thứ gì đó hắn đã “ăn” trong Du Hí Tràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT