Mùi hăng hắc lan tràn khắp không gian, đâu đâu cũng là những người đang lăn lộn trong tiếng kêu thảm thiết. Vân Lai dùng áo khoác của Thẩm Tư để che cho mình và Dịch Minh Tri, sắc mặt hắn trắng bệch, thậm chí không biết là nên trợn mắt hay nên nhắm lại.
Cho dù là hắn, cũng chưa từng gặp phải chuyện gì tàn khốc đến vậy.
Nhiều người như vậy lần lượt chết đi, họ giãy giụa bất lực, không hề có bất kỳ cách nào để phản kháng. Chẳng lẽ những cầu sinh giả đó là phải sống sót trong môi trường tàn khốc như thế sao?
“Thẩm Tư…” Vân Lai lo lắng gọi tên cậu, “Chạy đi.”
Chạy nhanh, trốn đi.
Trong tình cảnh thảm khốc như thế này, Thẩm Tư lại giống như người không thuộc về thế giới này, đứng trong mưa mà chẳng có chút bất thường nào. Cậu chính là cái gai trong mắt mọi người, Vân Lai rất rõ điều đó. Trong hoàn cảnh cùng cực, sự oán hận có khả năng sẽ đổ dồn hết lên người Thẩm Tư.
Chim đầu đàn thường bị bắn trước, Thẩm Tư đương nhiên hiểu đạo lý này, nhưng giờ đã chẳng còn cách nào khác. Nếu cơn mưa này còn tiếp tục, e rằng đến cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình cậu sống sót, còn những người khác sẽ bị ăn mòn đến mức chỉ còn lại một đống xương khô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play