Toàn bộ thế giới biến thành một màu trắng, trắng đến mức chói mắt, khiến người ta có ảo giác nếu ở lại đây thêm một lúc nữa sẽ mắc chứng mù tuyết.
Thẩm Tư theo phản xạ giơ tay lên che mắt, nhưng không chỉ phía trước, mà cả bốn phía xung quanh, từ bầu trời đến mặt đất, tất thảy đều trắng toát. Màu trắng này không giống với màu trắng thông thường, nó mang theo một cảm giác khiến người ta không thể bình tĩnh nổi. Cậu mất một phút để nhận ra đó là cảm giác gì.
Là phòng bệnh trong bệnh viện, là phòng mổ lạnh lẽo, là hiện trường của một tang lễ nghiêm trang.
Là mùi vị của cái chết.
“Người đang nằm mơ… là Giản Niệm?” Người đàn ông mở to mắt, không thể tin nổi.
Tất cả vật thể mang tính tham chiếu đều biến mất, chỉ còn lại một màu trắng choáng ngợp cùng với những người còn ở lại trong Du Hí Tràng. Bên trong không còn đến ba mươi người đang đứng, ai nấy đều hoảng sợ nhìn quanh, có người ngã quỵ xuống đất, máu tươi loang trên nền trắng trông càng rợn người hơn.
“Không, thế này là sai! Tất cả đều sai hết rồi!” Người đàn ông gào lên như phát điên, “Tôi vào đây là để sống sót mà rời khỏi Du Hí Tràng! Không ai nói với tôi là người lẽ ra phải bảo vệ tôi lại biến thành kẻ địch!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play