Sáng sớm đầu đông, ánh nắng trong trẻo rạng rỡ. Thẩm Tư xoa xoa mái tóc của mình, đi ra ban công. Trên ban công đặt mấy chậu cây xanh, còn có một chậu hướng dương vừa mới nở, đang ngẩng đầu đón mặt trời.
Chậu hoa hướng dương xem chừng sức sống này là do Bạch Quân Di tặng thêm sau đó, Thẩm Tư đặt nó cùng các chậu hoa khác trên ban công để chăm, hoa phát triển khỏe mạnh, nở rộ rực rỡ, đến mức đáng để cậu lặn lội hàng ngàn dặm lên núi đào đất mới để dưỡng hoa, làm đến người đầy bùn đất, mặt mày xám xịt.
Đúng vậy, Thẩm Tư vẫn chưa dọn đi nơi khác. Sau khi Tổ Kiểm Trắc phân tích công thức thuốc mà Thẩm Tư cung cấp, xác định được độ an toàn, họ lập tức thăng cấp phương án, dùng loại dược tề này để đảm bảo Du Hí Tràng sẽ không tái hiện lần nữa, biến nơi đây thành khu an toàn thực sự. Nghe nói dược tề này hiện đang được nhiều quốc gia tranh nhau mua, giá cả ngày một cao hơn.
Chỉ là, vấn đề sau khi sử dụng dược tề thì đất không thể trồng cây vẫn chưa giải quyết được. Nhưng như Ninh Dương Trạch từng nói, trong tình huống cực đoan thế này, vài khu đất không trồng được cây cũng không thành vấn đề đối với thế giới.
Cửa hàng hoa của Bạch Quân Di vẫn mở, vì cơ bản hắn không cần đến đất — chỉ cần một hạt giống là có thể khiến hoa nở. Chỉ tiếc là khu dân cư xung quanh thì mất sạch mảng xanh.
Bây giờ đang là mùa đông, lá cây đều đã rụng, nhìn không thấy gì, nhưng đến mùa xuân sang năm, chắc sẽ có người nhận ra khu này thật sự rất đơn điệu.
Sự việc ở Trung Giai Sơn đến giờ công ty vẫn chưa xử lý xong. Thẩm Tư cũng chưa nhận được thông báo quay lại làm việc. Theo như cậu biết, Dịch Minh Tri và Lâm Kỳ đang tìm công việc mới. Tiền bồi thường cấp trên phát xuống có thể chống đỡ được một, hai tháng, nhưng cứ kéo dài như vậy mãi thì không ai chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT