Ngoài cửa tiệm bán hoa, Bạch Quân Di vẫn đang tiếc nuối vì đám hoa của mình đã chết sạch, Giản Niệm và Tập Lạc hiếm hoi cùng đứng ở một chỗ, bên cạnh còn có một cầu sinh giả dù đã hôn mê vẫn như cũ tràn đầy sợ hãi trong lòng, và…
Hứa Diệc Dao mở choàng mắt, cô xoay người nhìn về phía bên phải trước mặt.
Thanh niên được thành viên Đặc Dị Tổ dẫn đường kia có một mái tóc trắng, nhưng rõ ràng là do nhuộm, gốc tóc đã lộ ra màu đen lờ mờ, cậu ta cúi đầu, trên người khoác một chiếc áo màu xám sạch sẽ, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ chật vật của những người khác trong đám đông. Hứa Diệc Dao chuyển ánh nhìn đến vòng tay đang ôm trong lòng ngực cậu ta — cậu đang ôm một bé gái, cô bé nằm yên lặng trong vòng tay ấy, đôi mắt to đen láy chăm chú nhìn quanh.
Chính là nguồn gốc của cảm giác an tâm kia sao?
Là người này à!
Hứa Diệc Dao trợn mắt nhìn thanh niên đang bế cô bé — người này, chẳng phải chính là người được gọi là “thần tiên” kia sao?
Rốt cuộc vì lý do gì mà một thanh niên trẻ tuổi như vậy lại có thể khiến một cô bé tràn đầy cảm giác yên tâm đến mức đó, còn được gọi là thần tiên nữa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play